Người lớn (trong 1 đoạn văn nhỏ)
B ầu trời mưa cho riêng ai? Mưa chậm rãi nhẹ nhàng rơi vào chiều nay, từng giọt nước mềm mại trượt khỏi chiếc dù vỡ nhỏ ra trên những chiếc lá bàn xanh. Phía xa xa trên những vùng mây ánh nắng chiều dành cho riêng ai? Vậy cơn mưa âm thầm rơi này liệu có phải cũng là âm thầm đồng âm cùng ai? Suốt thời gian dừng viết vừa qua là khoảng thời gian tôi tập trung cảm nhận cuộc sống. Một cách sâu lắng nhất tôi không muốn vội vàng đặt để cảm xúc vào bất kỳ tình huống nào. Đã có rất nhiều câu chuyện lướt qua nếu nó không thành từng dòng chữ tại đây cũng đã là những mảng ký ức bình thường nhất, gần gũi nhất, hệt như những điều sẽ được nhắc đến. Khi mà cuộc sống đã đủ những điều để gọi tên, thì tôi muốn mọi thứ đến với mình không là gì khác nữa, ngoài những điều tất nhiên. Tất nhiên mưa sẽ rơi, tất nhiên mưa sẽ tạnh, tất nhiên hoa sẽ nở, tất nhiên hoa sẽ tàn, và dẫu cho hoa không nỡ cũng là điều tất nhiên. Cảm xúc con người là một trong rất nhiều những điều kỳ diệu như con người v...