Ổn

 

Tối đó, anh nói "em ổn không"

Tôi im lặng

Tôi không tìm thấy câu trả lời

Không giận dữ, không buồn phiền

Tôi im ắng bình thản đứng đó

Anh hỏi: "em ổn không?"

"ổn"

"Cảm ơn em"

Anh rời đi

Anh không nói lí do

Tôi không hỏi

Vốn dĩ, hai đứa cố chấp ở khoản này ngay từ đầu rồi

Cố chấp giữ khư khư cái tôi của mình

Treo trước ngực

Dành cho nhau niềm tôn trọng cuối

Hẳn nhiên

Ta vốn biết mai này, khi nhìn lại

Hôm nay cũng chỉ là một điều đã qua

Nên đừng làm gì thêm nữa

Mệt mỏi rồi, muốn đi ngủ

Tất cả chỉ là một nỗi buồn thật đẹp 

Nếu tôi có nằm mơ, hẳn cũng sẽ nói

"Cảm ơn anh"



Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mối Tình Đầu...

The Past The Present The Future